Tổng Tài Tại Thượng
Chương 1
#1
Edit : Ann202
Dục vọng nóng bỏng...
Vô tận xâm lược...
Bá đạo nam nhân...
- Ưm...,nóng quá...
Cả người cô nóng ran cả lên như có lửa đốt vậy...
- Thế này mà gọi là gần? Chỉ có khoảng cách giữa nam nhân và nữ nhân trong lúc đó mới gọi là gần!
...Hắn bây giờ cũng không ngại gì liền trao nụ hôn lên đôi môi cô mặc kệ cô đang van xin và rồi chuyện gì đến cũng đã đến...
- Đây mới chính là khoảng cách giữa nam nhân và nữ nhân trong lúc đó! Cô đã hiểu chưa hả?
- Ah ah ah ah
Bịch. Đây là một giấc mơ ư?
- Ui da. Chỉ là mơ?
Cú ngã mạnh xuống giường đủ làm cô bừng tĩnh khỏi giấc mơ đó. Nhưng mà... đáng lẽ chỉ có ở trong giấc mơ, nhưng hắn lại hiện ra ngay trước mặt của cô... Như thế có nghĩa là... đó không phải là mơ mà là sự thật
- Tôi...uhuhu
Hắn thật sự đang ở đây và đang nhìn cô nở một nụ cười mãn nguyện. Và rồi bị người đàn ông này... giày vò trong sự nhục nhã.
- Tôi...
Cô trở nên tuyệt vọng trong sự sợ hãi không thể đối diện và cũng không trốn được.
- Đúng rồi, phải giãy dụa như thế, cô diễn giỏi lắm!
- Không, không. Ah ah ah, không
- Muốn tiếp tục ư? Xin lỗi, cô muốn tiếp tục nhưng tôi không còn muốn gặp loại phụ nữ giả tạo như cô nữa!
- Anh!
Giờ đây cô khóc, vẫy vùng, gào thét đến mấy nhưng đều vô ích đối với hắn. Cô hận chẳng làm được gì. Tại sao ư? Bởi vì... Hắn là Cung Âu!
Edit : Ann202
Dục vọng nóng bỏng...
Vô tận xâm lược...
Bá đạo nam nhân...
- Ưm...,nóng quá...
Cả người cô nóng ran cả lên như có lửa đốt vậy...
- Thế này mà gọi là gần? Chỉ có khoảng cách giữa nam nhân và nữ nhân trong lúc đó mới gọi là gần!
...Hắn bây giờ cũng không ngại gì liền trao nụ hôn lên đôi môi cô mặc kệ cô đang van xin và rồi chuyện gì đến cũng đã đến...
- Đây mới chính là khoảng cách giữa nam nhân và nữ nhân trong lúc đó! Cô đã hiểu chưa hả?
- Ah ah ah ah
Bịch. Đây là một giấc mơ ư?
- Ui da. Chỉ là mơ?
Cú ngã mạnh xuống giường đủ làm cô bừng tĩnh khỏi giấc mơ đó. Nhưng mà... đáng lẽ chỉ có ở trong giấc mơ, nhưng hắn lại hiện ra ngay trước mặt của cô... Như thế có nghĩa là... đó không phải là mơ mà là sự thật
- Tôi...uhuhu
Hắn thật sự đang ở đây và đang nhìn cô nở một nụ cười mãn nguyện. Và rồi bị người đàn ông này... giày vò trong sự nhục nhã.
- Tôi...
Cô trở nên tuyệt vọng trong sự sợ hãi không thể đối diện và cũng không trốn được.
- Đúng rồi, phải giãy dụa như thế, cô diễn giỏi lắm!
- Không, không. Ah ah ah, không
- Muốn tiếp tục ư? Xin lỗi, cô muốn tiếp tục nhưng tôi không còn muốn gặp loại phụ nữ giả tạo như cô nữa!
- Anh!
Giờ đây cô khóc, vẫy vùng, gào thét đến mấy nhưng đều vô ích đối với hắn. Cô hận chẳng làm được gì. Tại sao ư? Bởi vì... Hắn là Cung Âu!